Nơi an toàn để vấp ngã [Hồng Phúc]

Published by sieuquantri on

0 0
Read Time:2 Minute, 40 Second

Bạn có biết Nick Vujinic, chàng trai người Úc khi vừa sinh ra đã không có tay và chân, vẫn có thể tốt nghiệp đại học và hiện giờ đã trở thành một diễn giả nổi tiếng về chủ đề nghị lực và làm chủ cuộc sống?

 
Bạn có biết Steve Jobs, từng bị xem như “một thằng oắt con kì dị ăn mặc như thằng hề của rạp xiếc”, cũng từng bị sa thải khỏi Apple, hiện nay lại là CEO đình đám của doanh nghiệp hiện đứng thứ nhất trên thị trường chứng khoán Mỹ ấy?


Họ là những người thành đạt.

 

Và họ cũng đã từng vấp ngã, ít nhất một lần trên cõi đời này…



Tôi biết Basho – nhà thơ thiên tài Nhật Bản quan niệm cuộc đời là một cuộc lữ hành, một chuyến ngao du. Ông đi khắp đất nước Nhật Bản, nghe, nhìn rồi cảm nhận bằng những vần thơ. Ông lưu dấu trên đường đời bằng những vết chân trần, và ngược lại, đường đời lưu dấu chân ông bằng những vết sẹo do vấp ngã.


Tôi nhớ mình thuở nhỏ, lúc vừa chập chững tập đi. Mẹ dắt tôi đi khắp một vòng quanh nhà, để tôi ngã rồi lại đến dìu lên. Đến khi lên 7, có chiếc xe đạp đầu tiên, bố cũng để tôi ngã oạch rồi lại đến dìu lên. Cứ như thế, tôi trầy trụa mà trưởng thành. Và cuộc đời là một chuyến phiêu lưu đầy thử thách.


Ai đó đã từng nói: “Khi bạn vấp ngã, bạn có hai lựa chọn: một là nằm đó, và hai là đứng dậy để tiếp tục đi”. Lựa chọn thứ hai không và sẽ không bao giờ là dễ dàng. Những chiếc bẫy đôi lúc quá tinh vi, khiến ta vô tình ngã nhào sóng soãi. Rồi khi nhìn lại, ta thấy bơ vơ chỉ một mình. Ta thèm một cánh tay như bố như mẹ như gia đình ngày xưa vực dậy…


Ngoại thương là một nơi an toàn để vấp ngã, đơn giản vì khi bạn ngã, nơi ấy không thiếu những cánh tay…


Hãy nhìn xem, ngay cạnh bên, người bạn đồng trang lứa, rồi bạn sẽ thấy những cánh tay đồng cảm, sẻ chia. Rộng hơn chút nữa, đến các khóa trên, rồi bạn sẽ thấy những cánh tay cảm thông, giúp đỡ. Xa hơn chút nữa, về phía Đoàn Thanh niên, Hội Sinh viên, bạn sẽ thấy những cánh tay căng tràn nhiệt huyết tuổi thanh xuân, chất chứa thật nhiều ước mơ, hoài bão trong quãng đời sinh viên sắp tới…


Để rồi từ đó, những vết thương sẽ liền sẹo, sẽ qua đi, và chúng ta lại bước thêm những bước dài hơn trên con đường phía trước. Bằng đôi chân của chính mình. Vững vàng. Cứng cáp.



Những ngày cuối thu rồi cũng sẽ về. Thêm một mùa vui. Có ánh mắt. Có tiếng cười. Có tiếng trống khai trường vừa điểm.


Từ khắp nơi trong Ngoại thương, những cánh tay giờ đã sẵn sàng.


Còn các bạn, K50-ers, các bạn đã sẵn sàng để vấp ngã chưa?

Dương Hồng Phúc

Happy
Happy
0 %
Sad
Sad
0 %
Excited
Excited
0 %
Sleepy
Sleepy
0 %
Angry
Angry
0 %
Surprise
Surprise
0 %

Average Rating

5 Star
0%
4 Star
0%
3 Star
0%
2 Star
0%
1 Star
0%

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *