Quỷ Nhỏ Hóa Thiên Thần

Quỷ Nhỏ Hóa Thiên Thần

Published by Hồng Ngoan on

1 0
Read Time:4 Minute, 10 Second

(FTUNEWS) – Ngày chủ nhật đó, ta có quên gì không?

Evely và Rafe, hai đứa bạn hàng xóm được mệnh danh là “quỷ nhỏ”. Từ thằng Chason ngáo ngơ đến cụ Alan gần 90 tuổi cũng cảm thấy bất hạnh từ khi hai đứa chuyển về, Rafe vào căn 23 và Evely là 22 trong vòng ba ngày sau đó. Thế quái nào lại có sinh vật đỏ tươi loanh hoanh lúc nửa đêm khiến mấy cái ô tô chệnh choạng, bấm còi inh ỏi làm cả phố phen kinh hồn, hay bộ tóc giả của nhỏ chị Evely dùng cho mấy hôm tập kịch, được vắt khéo léo trên thân cây dương ven đường cùng tấm khăn trải bàn màu trắng, hú vía mấy gã găng-xi-tơ. May thay là chúng nó đi học xuyên suốt trừ ngày chủ nhật, nhưng suy cho cùng đó lại là ngày nghỉ đáng có của tầm 200 người ở khu phố.

“23/6

Evely trông xinh và dịu dàng thật! Không giống đồ mèo hung hăng, phải mất 2 tiếng đồ hồ dụ nó ngã vào thùng sơn!

Ôi trời! Mẹ lại khóc và vào ngủ với mình.”

Hôm nay hai nhỏ lại dùng lượng dư nước sơn để “tặng” Chason một chiếc xe đạp mới toanh, cũng đỏ tươi, và phá đám giấc ngủ trưa vốn khó khăn của cụ già gần 90 tuổi bằng mấy pha ném bóng ngoạn mục vào cửa sổ nhà cụ.

“25/7

Chason trông ngáo mà khỏe kinh, chọc cụ Alan thích hơn vì cụ không chạy chỉ ném cây gậy không bao giờ trúng đích. Nhưng ít ra, hai người vẫn chơi cùng mình và Evely.”

Chủ nhật tiếp theo là sự trả thù ngọt ngào của Chason, hắn khéo léo tháo dỡ ốc vít hai cái bánh xe phụ. Thế là Rafe về nhà trong tình trạng hai đầu gối hoen máu khiến nó mếu máo. Chason vọng theo:“ Thằng  “quỷ nhỏ” nay biết khóc rồi đấy à!”

“1/8

Tại sao lại là quỷ nhỏ? Mình muốn trở thành thiên thần, được trò chuyện với Chúa. Làm sao nhỉ?”

Ngày chủ nhật kế, có thể gọi là một ngày nghỉ tuyệt vời khi mà cả Rafe và Evely đều mất biệt, là điều cả khu phố có thể tổ chức ăn mừng nhưng ắt hẳn mọi người đều có cho mình một suy đoán về sự kì lạ này.

“8/8

Mọi thứ đều vẫn ổn nếu không có mày, Rafe ạ.

Đúng là mẹ có mọi thứ trong ngăn kéo, mình sẽ đi gặp Chúa. Evely à, tớ sẽ rất nhớ cậu.”

Vào một chiều thu tháng 8, thời tiết cứ hanh khô khiến lòng người cũng vật vã. Các tán cây dương xỉ lưa thưa khiến từng vệt nắng len qua kẽ lá, đổ bóng dài lê thê trên con đường mòn vào “nhà” Rafe. Ngày chủ nhật hiếm hoi cậu không bị Chason rượt bán mạng, hay cụ Alan lom khom bắt nhặt giúp cụ cây gậy gỗ. Hôm ấy, Rafe đã ra đi, bỏ lại gia đình, Evely, Chason, cụ Alan và cả khu phố mặc dù đã không hài lòng với sự xuất hiện của thằng “quỷ nhỏ”, nhưng cậu ra đi là sự đau lòng, đượm buồn con phố chiều thu…

Còn nhớ cái đêm dấy lên bao sự tò mò và hoảng loạn, cảnh sát đến khám xét căn nhà màu xanh ngọc số 23. “Tội thằng bé, chả nhẽ nó bị sát hại?” – “Không đâu, chắc nghịch quá rồi ngã thế nào chả nên…”, các trường hợp tệ hại lần lượt được chuẩn đoán. Nhưng hai ngày sau, nguyên nhân gây tử vong được xác định là do hàm lượng cao Gardenal trong cơ thể, điều đó lí giải cho sự bốc hơi của lọ thuốc trị chứng mất ngủ của mẹ Rafe.

“Điều gì khiến thằng bé tinh quái chỉ mới 11 tuổi tự tra cứu phương pháp tự tử và làm theo chứ? Ôi trời, điên mất.” – cụ Alan quát lớn khi cầm tờ báo địa phương, vừa đọc vừa nhâm nhi tách trà sáng.

Những tâm sự da diết được cất giấu trong cuốn sổ da màu nâu, được tìm thấy dưới gối nằm của Rafe. Nếu không lục soát, ai mà ngờ được thằng “quỷ nhỏ” đó lại viết nhật kí chứ. Dù không đều đặn từng ngày nhưng có lẽ ai cũng hiểu được những gì Rafe đã trải qua trước khi cậu chọn rời đi. Nội dung trong cuốn sổ sau đó được công bố rộng rãi trên khắp các phương tiện truyền thông như một lời cảnh tỉnh đến các bậc phụ huynh, những ai đang cho rằng họ quá bận rộn để biết được con mình có một quyển nhật kí chăng?

Gia Hân

Happy
Happy
0 %
Sad
Sad
0 %
Excited
Excited
0 %
Sleepy
Sleepy
0 %
Angry
Angry
0 %
Surprise
Surprise
0 %