Thành phố, mùa hè và thư tình (Lê Thùy Dung)

Published by sieuquantri on

0 0
Read Time:3 Minute, 8 Second

Sài Gòn, ngày mùa hè. Mùa hè.

Trời nắng như say. Mồ hôi nhiều khi không biết từ đâu túa ra như nỗi nhớ người yêu lâu ngày không hò hẹn. Thành phố nằm nghiêng bên những con đường dài hàng cây đổ lá. Lòng gọi: mùa hè mùa hè…

Rồi tiếng cười trong trẻo của cô bạn gái bên ly cà phê song sánh nắng vàng. Rồi những vỉa hè lát đá xám xanh trầm ngâm dấu chân cuối mỗi buổi chiều. Sài Gòn giấu hết vội vã vào tiếng còi xe thúc giục, nên người đi giữa phố, thấy con đường sao quá nhiều ưu tư và lặng lẽ. Sài Gòn những ngày vào hè…


Bạn bè rủ rê trên những chuyến đi xa qua dặm dài đất nước. Đâu đó, người ta yêu nhau. Tuổi đôi mươi của thời sống và yêu trọn vẹn khiến ta không thể cầm lòng cho được. Rồi chẳng biết vô tình hay hữu ý, để lại cho chiều mùa hè dọc phố công viên những lá thư tình. Tôi quả quyết, đó thực là bộ sưu tập những thư tình chân thật.

Từ Sri Lanka, cô bạn xinh xẻo kịp nhắn tin về: Bạn ơi, kể chuyện Sài Gòn đi?

Té ra ngày ngày dạy học cho lũ trẻ nơi vùng đất từng bị tsunami càn quét, nghèo đến thảm hại, nàng tình nguyện viên quốc tế chẳng tài nào quên được buổi sáng cà phê nơi Hàn Thuyên thanh thản. “Công viên làm nhà thờ và Dinh Thống nhất ‘match’ với nhau lắm í”. Cô gái cười. Váy hoa không kịp rung những sắc màu nhưng gió. Gió đủ ào ạt để cuốn lấy đám lá chỗ nàng ngồi, thổi tung tóe vào vai áo chàng trai gần đó. Ngày nàng hăm hở xách vali lên đường qua xứ curry, Sài Gòn buồn nhiều hơn một tẹo.

Cậu em thân như ruột thịt vừa hào hứng: “Em sẽ đi Hongkong 2 năm và ở Mỹ 4 năm kế tiếp”. Hồi nhớ cảm giác lúc hí húi viết thư giới thiệu cho em làm tôi thấy ngày sống trôi nhanh khủng khiếp. Em chọn môn Hệ thống môi trường – tôi mỉm cười, liệu mà quay về cống hiến đấy. Chúng ta, vậy là, đã sẵn sàng thành công dân toàn cầu rồi nhỉ? Đã qua thời khủng hoảng tuổi trưởng thành, đêm đêm rên rỉ: “Mệt quá thân ta này…” Đã qua giấc mộng về cây sồi tán rộng nuốt mất con cừu đen thui béo ú, cơn mơ đêm đã tắt tiếng ú ớ, duy sót lại nụ cười tròn nguyên mãn nguyện.


Về tình. Hai người yêu đi cạnh nhau. Trăng sáng trên đầu và gió lộng bên vai. Chúng tôi- vốn thường là những kẻ lãng mạn – yêu nhau, thôi thì chẳng nói hết được những thanh thản và bằng an trong từng tế bào ý nghĩ. Để vụng về viết tặng người kia đôi câu chữ có vần đại loại như:

“Chúng ta sẽ lại hát cho nhau khao khát hôm xưa

Những con đường trong chuyến hải trình phiêu lưu bất tận

Cổ tích màu xanh – tình yêu mình màu biếc

Nắng tắt rồi ta thắp lửa cho nhau”

Có bao giờ bạn nhận ra gia tài thư tình của cuộc đời bạn chưa?

Những viên đường thi nhau tràn vào ly cà phê nhỏ xíu. Nó ngang nhiên không hỏi bạn có thích những mẩu chữ vặt vẹo trên kia hay không? Chỉ cần, bạn thấy đâu đó trong bản thân mình reo vui cảm hứng về những ngày mùa hè phía trước. Như vậy, cũng đủ để nó thanh thản nằm nép lại nơi đây, bạn ạ!

LÊ THÙY DUNG

Happy
Happy
0 %
Sad
Sad
0 %
Excited
Excited
0 %
Sleepy
Sleepy
0 %
Angry
Angry
0 %
Surprise
Surprise
0 %

Average Rating

5 Star
0%
4 Star
0%
3 Star
0%
2 Star
0%
1 Star
0%

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *