0 0

Quần short, áo thun

Nhớ ngày ấy… Nó cùng bố quần short – áo thun đi cùng làng cuối xóm, tự hào câu nói của bố: “Chị Tư Súng, nhóc nó là con trai tôi đấy chị ạ!”.  Rồi ngày khi nó học lớp năm, những buổi trời nắng chang chang, nó lại cùng Read more…

0 0

Nhớ nắng (Diễm Trang)

(FTUNEWS) – Khi người ta không thích cái lạnh và không chuộng những ngày đông mướt rét thì đâm ra người ta thích nắng. Dĩ nhiên, không phải ai cũng như vậy, nhưng với tôi là thế, một lý do không mấy hợp lý và có phần thiệt thòi cho những ngày nắng…


Tháng tư nắng vàng, sắc vàng tươi nồng, đặc quánh nhuộm kín gần chín mươi ngày kế tiếp để khi người ta nhận ra đã đến giao mùa thường là những cái nhau mày khó chịu cho một mùa nắng gắt sẽ về. Hạ…

(FTUNEWS) Nhớ nắng

0 0

Điều đang diễn ra (Thùy Dung)

(FTUNEWS) – Lê Duẩn tháng tư không nhiều lá vàng. Có góc đường bay bay những cánh hoa mỏng như nước mắt ông trời- hoa màu tím biêng biêng đủ làm người cay cay mắt vì sự bình yên hay lòng chung thủy? Nhưng Lê Duẩn mùa này chao chát hoa vàng rơi. Hàng cây lim ồn ào quá đỗi. Tôi đã thấy những năm tháng làm người văn chương của tôi trên đó, ngạo nghễ giữa nền trời xanh ơi là xao, dù tháng tư trời Sài Gòn thi thoảng âm u âm u những đám mây và ẩm ướt trái mùa.

Trên tầng cao của trung tâm thương mại, chúng tôi đã chỉ ngẫu hứng với nhau về tuổi hai mươi của mình. Cô gái lùn xủn kiểu đáng yêu rất mực kể chuyện tiệc tùng và thế giới công việc. Tôi nói về sự bận bịu của lòng mình, về ước vọng và những kế hoạch ngắn ngủn, thêm cả dự định bé tí rất rất đàn bà con gái cho bạn nghe. Mà kì lạ, sự thông hiểu đôi khi giản dị và trìu mến như thế đó thôi sao?

 


0 0

Tóc xanh (Dương Hồng Phúc)

Con cáo và chùm nho

Một con cáo nọ mấy ngày nay chưa có gì bỏ vào dạ. Đang lang thang với cái bụng đói meo, cáo ta phát hiện lủng lẳng trên cành một chùm nho. Cáo ta mừng thầm. Lê cái thân mỏng lép kẹp để trèo lên thân cây. Sau nhiều cố gắng với chút sức khoẻ còn lại, cáo ta cũng thất bại. Ngon ăn đấy, nhưng làm sao với tới bây giờ. Cáo ta chẳng biết cách nào hơn quay lưng lặng lẽ rút lui, bèn tự nhủ – nho ấy hẵng còn xanh lắm!

Môi nào hãy còn thơm

Tôi đã từng nghe hát nhạc Trịnh. Hát như thế này:

Môi nào hãy còn thơm

Cho ta vơi cuộc tình

Tóc nào hãy còn xanh

Cho ta chút hồn nhiên…

Tôi vẫn ám ảnh hoài với hai chữ “tóc xanh”, hay nói đúng hơn là với màu xanh. Tươi nguyên và trẻ trung. Như mưa nắng, như mùa màng.

Nhưng một người, được gọi là “tóc xanh”, có lẽ không chỉ đơn thuần vì người ta trẻ tuổi. Người “tóc xanh” ít nghĩ ít lo, chỉ sống thật với cái tôi tự nhiên của bản thân mình. Tồn tại như là lẽ sống phải tồn tại. Xuất hiện giữa cuộc đời, an nhiên, bình yên mà không hề thấp kém.

Một người tình “tóc xanh”, như lời của Trịnh, còn cho ta chút hồn nhiên. Thì phải chăng, trong cái sự hồn nhiên yêu đời ấy lại pha chút đỏng đảnh, tinh ranh, khiến người khi yêu phải đổ cả mồ hôi. Phải chăng, đó cũng như chùm nho treo trên cao kia. Cứ sống thế, cứ lủng lẳng đong đưa như thế…

Tóc xanh Duong Hồng Phúc

0 0

Ai sẽ viết thơ tình cho em? (Thanh Tâm)

(FTUNEWS) – Tôi biết mỗi thế hệ có một cách yêu riêng. Người tình đến rồi người tình đi, nhưng tình yêu thì vẫn còn ở đó, vắt vẻo trên những môi hôn và say nồng thương nhớ. Đời cạn, hay cạn đời, rót tình vào cốc vỡ có còn đầy hay chóng vơi, vơi rồi có còn khiến ta say thêm lần nữa? Luôn là những cơn say triền miên và những ảo ảnh khờ dại, mỗi kiếp người một cơn mơ khác nhau, có thiên đường và mộng tưởng.

Ai sẽ viết thơ tình cho em (Thanh Tâm)

0 0

Cứ siết tay rồi sẽ ấm áp (Song Bình)

(FTUNEWS) – Dường như không có định nghĩa bạn trong cuộc đời. Ở một khía cạnh nào đó, có thể đơn thuần chỉ là những ai, đã tình cờ đi qua, tình cờ hiểu được dù chỉ một chút về cái tôi thích kiêu ngạo và vẫy vùng trong thế giới riêng bất khả xâm phạm của mình hay những người, dù vô tình, cố ý, làm mình vui, buồn, yêu, ghét…

 

(FTUNEWS) - Cứ siết tay rồi sẽ ấm áp

0 0

Gửi cậu tuổi 20 của tớ (Đỗ Ngọc Thảo)

Ngày… tháng… năm…


Gửi cậu bạn thân mến của tớ,


Phù, cuối cùng thì lá thư tớ viết cũng xong rồi. Tớ bắt đầu viết lá thư này ba tháng trước, cũng là lúc tớ bắt đầu đến với Xuân tình nguyện và bây giờ, khi chiến dịch kết thúc thì cũng là lúc tớ gửi lá thư này đến cậu.

 

Xuân Tình nguyện - ĐH Ngoại thương CS2

0 0

Chơi vơi (Nguyễn Vy)

Đó không phải là bộ phim nổi tiếng của đạo diễn Bùi Thạc Chuyên làm dậy sóng báo chí một thời.

 

Đó là những đêm Sài Gòn tháng cuối năm lành lạnh, có quá nhiều chuyện để làm, để nghĩ, để quyết định nhưng rồi lại nhìn thời gian trôi mà bất lực trước những kế hoạch dang dở. Nhìn vào màn đêm sợ hãi chính mình. Bóng đêm lúc nào cũng đây mê hoặc, đầu căng như dây đàn vẫn không thể nào nhắm mắt.

 

Đó là những lúc ta đơn độc đứng giữa ngã ba đường, bất chợt nhớ rằng có ai đó đã từng nói “Trên đời không có sự đúng sai mà chỉ có sự chọn lựa”.

 

Đó còn là những cảm xúc không tên giữa đường đời bất tận, ta cố tình nhớ bóng hình ai…


chơi vơi

0 0

Điều còn sót lại (Thùy Dung)

Tôi thích viết về những ngày mình ngồi vắt vẻo trên lan can rất gió. Phía dưới tôi- ngõ nhỏ đèn vàng. Con hẻm thường sũng nước mỗi buổi sáng bình minh do bác hàng xóm vẫn ngày ngày siêng năng lau nhà ban sớm. Dạo này, Sài Gòn lãng đãng sương. Mùa quái gì mà chẳng kẻ nào gọi được tên, nên tôi trìu mến: Mùa yêu đấy!