Đến lượt cậu tỏ tình

Đến lượt cậu tỏ tình

Published by charminghearts.ftunews on

0 0
Read Time:4 Minute, 16 Second

(FTUNEWS) – Nếu là yêu, chắc tớ đã nhiều khi không thể kiềm chế được mà hét vào mặt cậu rằng tớ rất nhớ mỗi khi không gặp cậu. Nhưng nếu chỉ là thích, chắc tớ đã không đủ kiên nhẫn để ở bên cậu lâu như vậy.

 

“I want you to notice

When I’m not around

You’re so fucking special

I wish I were special.”

(Creep – Radiohead)

Này J. béo,

Có lần tớ hỏi cậu: làm sao để biết được người mình thích có thích mình hay không?, và nhận được câu trả lời rằng: cứ hỏi thẳng người ta đi. Nhưng hơn một năm nay rồi, tớ vẫn chưa dám hỏi cậu rằng: “J., cậu có thích tớ không?”.

Tớ đã từng băn khoăn rất lâu vì chẳng biết gọi tình cảm trong lòng mình là thích hay là yêu. Nếu là yêu, chắc tớ đã nhiều khi không thể kiềm chế được mà hét vào mặt cậu rằng tớ rất nhớ mỗi khi không gặp cậu. Nhưng nếu chỉ là thích, chắc tớ đã không đủ kiên nhẫn để ở bên cậu lâu như vậy.

Có nhiều lý do để tớ chọn việc im lặng. Có thể vì sự giỏi giang của cậu làm tớ cảm thấy mình trông thật trẻ con và ngốc nghếch làm sao. Dù vẫn cố gắng rất nhiều để trở nên hoàn thiện hơn, nhưng sự mặc cảm từ những ngày đầu làm tớ cảm thấy mình thật nhỏ bé trước cậu. Tớ an phận với chỗ đứng khiêm nhường của mình, dù có nhiều khi phải ủ rũ khi sợ cậu sẽ thích một bạn gái nào khác.

Nhưng tớ chẳng có quyền gì để nói ra suy nghĩ của mình cả, trong khi tình cảm thì cứ lớn dần. Không phải vì cậu hát ngày càng hay, chơi thể thao ngày càng giỏi, mà vì những điều nhỏ bé luôn khiến tớ xốn xang khi ở cạnh cậu. Là vì tớ rất thích những cái xoa đầu của cậu. Lần đầu tiên là hôm cậu đến đón tớ ở bến xe, chưa hết mừng rỡ khi thấy bóng dáng quen thuộc, tim tớ như ngừng một nhịp khi cậu đưa tay vuốt nhẹ mớ tóc lộn xộn vì gió của tớ rồi lại xoa cho chúng rối tung lên. Là vì hôm sau khi chúng mình khám phá ra được một con đường đầy cây me ở ngoại thành, dạo quanh chốc lát vai hai đứa bám đầy những lá me. Cậu chỉ nhẹ nhàng đưa tay gạt nhẹ trên vai tớ, vậy mà tối về tớ đã cười một mình suốt cả đêm.

Và vì hôm bọn mình đi xem phim cùng nhau, cậu chạm nhẹ vào tay tớ rồi cầm lấy ngón trỏ mà lắc lắc. Trong đầu tớ lúc ấy gào lên: “Nắm tay tớ đi, nắm tay tớ đi!”, nhưng cuối cùng, cậu buông ra, thò tay vào bịch bắp rang rồi quay sang nhe răng cười.

Tớ sợ rằng nếu nói ra, những khoảnh khắc như vậy sẽ không còn nữa. Nếu cậu thích tớ thì sẽ thật tốt. Còn ngược lại, tất nhiên, tớ sẽ chẳng thể nào hỏi han cậu, đi ăn cùng cậu và nhất là tự tưởng tượng về cậu rồi trái tim loạn nhịp.

Chỉ bấy nhiêu thôi, tớ nghĩ đã thực sự chạm được đến cậu, chứ không phải chỉ đứng nhìn từ xa như lòng từng lo sợ. Từ hai kẻ xa lạ đến những người bạn thân thiết là cả một hành trình dài của tớ để được cậu chú ý, được cậu cảm mến; từ lúc lấp ló trong nhà xe nhìn trộm cậu, dấm dớ nhắn tin hỏi về bài bài hát mà cậu thích, kể lể tâm sự chuyện trên trời dưới đất với cậu để vui sướng nhận ra giữa hai đứa có thật nhiều điểm chung, và rồi trở thành bạn. Vậy nên, chuyện cậu có biết rằng đứa con gái chủ nhật nào cũng bắt cậu đèo đi ăn sáng rất thích cậu hay không, cũng không còn quan trọng nữa.

Tớ đã bớt mộng mơ, bớt trông chờ lời tỏ tình từ cậu. Tớ sẽ rất nhớ nếu có ngày nào không gặp cậu, và cũng mong rằng cậu cảm thấy được sự hiện diện của tớ mỗi ngày. Nếu có hôm nào tớ và cậu không trò chuyện, hi vọng rằng cậu sẽ cảm thấy thiếu vắng, và nhận ra rằng giữa hai chúng ta có một điều gì đó, không còn là tình bạn nữa. Còn giờ, mỗi lúc bên cậu sẽ là những khoảnh khắc mà tớ luôn nhớ và trân trọng. Được thoải mái bên cậu, tâm sự với cậu mà không ngại ngùng hay âu lo; quan tâm cậu hơn một người bạn, nhưng sẽ không lấp đầy cuộc sống cậu như người yêu.

J. béo, tớ thích cậu. Còn cậu, khi nào thì cậu mới tỏ tình?

An Xuân

Ảnh: Hoàng Quân, Thuỳ Linh

Happy
Happy
0 %
Sad
Sad
0 %
Excited
Excited
0 %
Sleepy
Sleepy
0 %
Angry
Angry
0 %
Surprise
Surprise
0 %