Gửi Sài Gòn, mùa thu không có lá vàng

Published by sieuquantri on

0 0
Read Time:2 Minute, 57 Second

Hôm nay, một ngày cuối thu giữa lòng thành phố. Sài Gòn vẫn thế, nắng như đổ lửa. Nắng ươm màu lấp lánh trên khắp các con đường, tinh khiết, rạng rỡ. Vậy mà, tìm mãi, từng gốc cây, từng con phố, vẫn không thấy lá vàng.

Gió thu Sài Gòn sợ mùa phai nhanh, ẩn nấp trong từng buổi chiều nóng oi ả, thỉnh thoảng lại khẽ cựa mình, vuốt qua làn tóc người con gái còn đang ngẩn ngơ nhìn ra khung cửa sổ lớp học. Cô chờ hoài một chiếc lá lìa cành rơi xuống, buông mình cùng vũ điệu của gió, vẫn chẳng thấy nơi đâu.

alt

Mưa thu chợt đến rồi đi, như sợ vương lại chút hoài niệm xưa cũ. Những đêm thu xa nhà buồn vắng, nghe tiếng mưa rả rích từng hồi trên mái tôn, chỉ một chốc, khiến lòng se lại. Nước mắt chưa kịp rơi xuống, mưa đã theo màn đêm đi mất. Còn lại, chỉ là hương đêm mát lạnh, và nỗi nhớ nhà, cứ thế, len vào tim, đi cả vào trong mơ.

Cuối thu, chiều nhạt nhòa. Tôi vẫn chờ, chờ chút thương, chút nhớ, chờ chút kỉ niệm, chờ con tim mỏi mòn thấp thỏm, chờ hoàng hôn buông. Tôi ước gì mình vẫn là cô nữ sinh trung học chỉ mới mười sáu năm nào, trong một chiều thu, nhìn hoàng hôn, lại thầm nghĩ: “Vì đẹp nhất là khi nắng có hai màu”. Tiếc sao, ô cửa sổ từ căn phòng nhỏ, nay đã thật xa. Tuổi mười sáu của những mộng mơ, những buồn vui, những thơ ngây ngày ấy, cũng đã nói lời tạm biệt với những yêu thương ấm áp, ngọt ngào nhất…

alt

Gửi mùa thu Sài Gòn, mùa của những nhớ nhung về một thời xa lắm, có khi là mãi mãi. Để rồi, chợt mỉm cười, mình đã có khoảng thời gian tuyệt vời đến thế, và hiện tại, chính là món quà đáng yêu của ngày hôm qua.

Gửi mùa thu Sài Gòn, mùa của nụ cười ai đó rạng rỡ, của những cái ôm, những cái nắm tay thật chặt.

Gửi mùa thu Sài Gòn, mùa thu mà tôi biết, mình đã lớn rồi. Tôi biết, tôi có một căn nhà, một gia đình luôn đợi tôi quay về. À, thì ra, mình hạnh phúc đến thế! Yêu và được yêu, đúng như người ta nói, chỉ khi rời xa, mới thấy được hết những gì mình chưa từng một lần để tâm.

alt

Gửi mùa thu Sài Gòn, mùa của những buổi gặp mặt, làm việc đầu tiên trong đời sinh viên. Mùa thu nắng trưa oi ả, dưới bóng cây rợp ngát trời, tay vẫn quạt, không ngừng nói, không ngừng cười đùa. Một mùa rất mới, cho những tình bạn đầu tiên vừa đến. Một mùa rất mới, cho những ý tưởng, những hy vọng, và cả những ước mơ.

Gửi mùa thu Sài Gòn, mùa thu không có lá vàng rơi. Dẫu những cơn mưa nơi này vẫn còn đỏng đảnh lắm. Nhưng tôi biết, rằng tôi vẫn rất quý người.

Chào thu Sài Gòn đầu tiên của tôi. Một lần, rồi lại thêm một lần nữa. Xin hãy là gió, nhẹ nhàng nâng tôi đi, lướt trên những giấc mơ còn dang dở.

Chào thu Sài Gòn, từ nay, xin là bạn của tôi.


Bải đã được đăng trong ấn phẩm FTUNEWS số tháng 11/2012. Download bản online tại ĐÂY.

Nhật Hạ

Happy
Happy
0 %
Sad
Sad
0 %
Excited
Excited
0 %
Sleepy
Sleepy
0 %
Angry
Angry
0 %
Surprise
Surprise
0 %

Average Rating

5 Star
0%
4 Star
0%
3 Star
0%
2 Star
0%
1 Star
0%

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *