Khi thanh âm phím đàn cũng bất lực không lời

Published by sieuquantri on

0 0
Read Time:2 Minute, 30 Second

Em có phải đang góp cho mình những hư hao, rồi sẽ được gì khi cứ ôm mang trong mình nỗi cô độc. Rất nhiều lần em muốn giữ để lòng không chếnh choáng, nhưng dường như bất lực. Những giọt nước mắt không còn biết xấu hổ và cần kiệm là gì, cứ trượt xuống bờ môi trần mặn đắng, vang lên một thứ thanh âm não nùng.

alt

Giai điệu cuộc đời vẫn trôi trên phím tơ trùng bên dáng ngày xa vời vợi. Em đi tìm gì giữa cõi thực mà cứ loay hoay trong ảo mộng. Những giấc mơ về màu hạnh phúc ngậm ngãi vẫn chưa thành hình, em như con sứa trắng, trong suốt không mang màu vị giữa biển mộng vô thường.

Tự trói mình trong những nốt chủ thầm lặng và thả hồn rơi về mọi phím, bàn tay ngà em muốn khóa lại những u mê, em đuổi từng giọt tối, cứ van xin những ảo giác khai nhụy thoát hình, để trả em về với những ngày mộng nguyên trinh thời ngây dại.

alt

Bật lên đi em. Những bản sơ giao trong ngần, để đánh thức tiếng lòng em lơ đãng, trượt bàn tay để đi về trung giọng, em sẽ thấy tâm mình vang lên những cung bậc lớn dậy lời cổ tích, mang dáng vẻ của thiên thần.

Em. Đang tăng nửa cung và thả tâm mình trôi về quãng bảy, sức bật lạ lẫm của nhịp trầm bỗng âm vọng lên môi đời từ cuộc người tan chảy, bỗng thành bản giao hưởng vô âm.

Đảo phách quay đi, em muốn hướng về tương lai chứ đừng nhìn lùi về quá khứ, tự nhủ với lòng ngạo nghễ như thế, nhưng dường như thanh âm keyboardist cũng bất lực không lời. Em gục đầu trên từng phím ngà, dội vào em là những cơn đoản mộng cứ khắc khoải ngân dài, cuốn xoáy đến tận cùng.

Hay là em sẽ trở về Sus bốn, hạ một bậc những quãng giữa cắt ngang, em sẽ  ru những giọt buồn chầm chậm rơi tan. Đem hiến tế những linh hồn hờn tủi, cho em vớt bóng nụ cười an nhiên mang về. Nghịch phách phụ một chút, em xiết lại âm bão lòng đang dâng. Chờ một đêm trừ tịch, đêm hun hút và sâu thẳm của khoảng trống hứa hẹn đầy ma lực.

alt

Cất tiếng dương cầm vào trong thanh đêm tĩnh mịch, lặn sâu vào những giấc mơ không mang hình hài. Em đã mơ màng thấy mưa đời khóc, rưới những hạt lâm chung vào màu đất nâu. Dưới đáy dòng suy tưởng, em muốn vay chút ánh tầm dương để gọi sắc bình minh về và cự tuyệt những đêm hoang mang.

alt

Nhặt lại những thương tầng cung bậc em làm nơi tạm trú. Vì hình như những nốt mang âm hưởng nhẹ nhàng vừa dắt tâm em trở lại cõi luân hồi.

Thùy Dương

Happy
Happy
0 %
Sad
Sad
0 %
Excited
Excited
0 %
Sleepy
Sleepy
0 %
Angry
Angry
0 %
Surprise
Surprise
0 %

Average Rating

5 Star
0%
4 Star
0%
3 Star
0%
2 Star
0%
1 Star
0%

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *