Một ngày ta tựa mình vào nỗi nhớ (Dương Hồng Phúc)

Published by sieuquantri on

0 0
Read Time:2 Minute, 15 Second

 

Bao nhiêu thời khắc trôi qua là bấy nhiêu nỗi nhớ. Tự nhiên. Vô hình và vô thức, nỗi nhớ ẩn sâu vào tâm hồn ta, bám rễ vào những góc khuất của từng nhịp tim, hơi thở. Những mảnh ghép rời rạc. Một gương mặt, một ánh mắt, một câu chuyện tình… Nỗi nhớ luôn là không tên không tên và cũng không hề có định nghĩa, ý niệm…

Những giọt mưa sẽ không rơi vội vã, chúng nhẹ nhàng lặng lẽ thâm nhập qua từng giác quan,. Đó cũng là cách mà nỗi nhớ chìm sâu, lắng đọng trong hồn người.

Phải nhớ hay quên sẽ luôn là một câu hỏi khó khăn. Lí trí vẫn thường hay mâu thuẫn với cảm xúc, và chỉ như thể cũng đủ để con người dằn vặt bản thân mình. Nỗi nhớ như cơn lốc, cuốn qua chỉ để lại một thung lũng hoang tàn. Nỗi nhớ như hạt cát, bé nhỏ nhưng lại gây xước tâm can. Tận cùng của nỗi nhớ luôn tiềm ẩn những vết thương sâu thẳm.

Vậy nên, có nhiều khi ta muốn quên đi quá khứ để sống cho thật hơn với hiện tại, như dùng một cục tẩy xóa đi tất cả những vệt viết chì, với tham vọng mang về một trang giấy trắng tinh. Nhưng sẽ không có một cục tẩy nhiệm màu nào làm được điều thần kỳ ấy, và trang giấy sẽ lại nối dài thêm những vết sẹo khó khăn. Ừ thì cũng có lúc ta tự dối lòng mình một ít, dù biết cố quên là sẽ nhớ nhiều, rất nhiều…

Anh thích nhớ một ánh mắt khi đang giả vờ xem một quyển sách, thích cái góc nhỏ trong một quán café ồn ào, khi em cười và nói bâng quơ những câu mông lung khó hiểu. Những mảnh ghép. Chừng đó thôi đủ để anh trong phút chốc cảm thấy thật gần, để anh tự huyễn hoặc mình rằng những khoảng cách sẽ xích lại với nhau trong nỗi nhớ vô hình và một chiều hẹn muộn.

Và thật khó để nói rằng anh không nhớ đến em…

Nỗi nhớ sẽ cứ quắt quay, và từng giây phút trôi qua sẽ làm dày thêm kỉ niệm. Để rồi khi nhìn lại, bản thân nhận ra mình trưởng thành thêm một chút.


Một ngày ta tựa mình vào nỗi nhớ…

Để sống

Và để yêu.

Chúng ta không thể xoay đầu 180 độ về phía sau, cũng như không thể thấu thị hoàn toàn quá khứ. Cái khoảng không nằm ngoài tầm mắt ấy, được gọi là những nỗi nhớ không tên.

Dương Hồng Phúc 

Happy
Happy
0 %
Sad
Sad
0 %
Excited
Excited
0 %
Sleepy
Sleepy
0 %
Angry
Angry
0 %
Surprise
Surprise
0 %

Average Rating

5 Star
0%
4 Star
0%
3 Star
0%
2 Star
0%
1 Star
0%

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *