0 0

Tháng Mười Một

Tháng Mười Một.

Tôi vừa vuốt đôi bàn tay hiền từ chạm vào một mùa Đông buồn vô cớ bên từng giấc mơ. Những rỗng mục trong huyễn tưởng của một dòng suy nghĩ, luôn chỉ bảo tôi đi đến nơi hồng nhan em diễm lệ không có chút rụt rè hay thờ ơ nào cả. Nhưng tôi vẫn chỉ nắm cầm một chiếc bóng đợi chờ hay tuyệt vọng mà thôi phải không em?

Phố hôm nay không mưa nhiều, không lạnh tái tê, không độc đoán bóp nghẹn ngào mùa Thu tàn lửa khói mỗi buổi chiều hoàng hôn muộn.

Phố hôm nay khác hẳn, chẳng cảm xúc giữa dòng người đi xuôi ngược, chẳng tâm trạng cho những lý trí không thuộc về nơi miền hư ảnh chôn sâu.

alt