Đón ánh Mặt Trời

Đón ánh Mặt Trời

Published by quockhanhnews on

0 0
Read Time:4 Minute, 47 Second

Xin chào tất cả mọi người và chào mừng mọi người đến với bài viết nho nhỏ của mình!

Mình biết đến cuộc thi thông qua những dòng cập nhật trạng thái của một bạn cùng câu lạc bộ. Mới đầu mình cũng tính lướt qua nhưng tự nhiên cảm nhận cuộc thi có sức hút gì đó khiến mình phải vào tìm hiểu về cuộc thi này ngay lập tức và mình biết được cuộc thi là kênh để những FTUers như mình có thể giãi bày tâm sự, những nỗi lòng khó nói. Chính vì vậy mà mình đến đây để kể cho các bạn nghe một câu lạc bộ mà mình vô cùng yêu thương, ít nhất là đến thời điểm mình viết những dòng chữ này. (Mình xin được giấu tên câu lạc bộ vì mình sợ bị bảo là PR). Mình là một đứa khá hoạt bát và mạnh mẽ nên những câu từ thể hiện tâm tư khi nói ra trước mặt một ai đó được mình gắn mác là “sến súa”. Hmm có lẽ vì vậy mà rất nhiều lúc mình muốn đứng trước một ai đó, một tập thể nào đó, để nói ra tâm tư tình cảm của mình, là một điều không dễ dàng gì. Nên bài viết này mình tạm coi như một chiếc confession nhỏ xinh gửi đến những con người thân thương trong câu lạc bộ của mình ở trường này ạ.

Mình đến với câu lạc bộ đó cũng khá muộn, khi mình đã vào năm 2, chính vì vậy mà mình đã rất cân nhắc và lo lắng vì sợ sẽ bị lạc lõng khi vào đó bởi những người cùng gen hầu như đều kém tuổi mình. Ấy thế mà đến hiện tại, điều mình lo lắng thuở ban đầu lại biến thành cái hay, mình thấy bản thân mình có thể cống hiến nhiều hơn, giúp đỡ các em nhiều hơn vì kinh nghiệm đi trước 1 năm của mình. Thật ra năm nhất mình cũng đã từng tham gia vào một tổ chức nhưng mình cảm nhận môi trường ở đó không thực sự phù hợp với mình nên khoảng trống trải mỗi lần từ quê vào vẫn không được lấp đầy và việc lo lắng rằng nếu tham gia vào một câu lạc bộ khác nhỡ cảm giác đó vẫn lặp lại thì sao khiến mình đã suy nghĩ rất nhiều. Nhưng từ những ngày đầu bỡ ngỡ ở vòng loại cho đến khi vào Đội, mình cảm nhận được ngay đó là nơi mình thuộc về. Ở đó mọi người yêu thương nhau, quý trọng nhau, coi nhau như một gia đình thực sự. Mình nghĩ chắc do câu lạc bộ không nặng về học thuật nên mọi thứ sẽ thoải mái như vậy nhưng mình nghĩ học thuật hay không không quan trọng, quan trọng nó phù hợp với bạn hay không. Mình nghĩ việc học trên trường đã rất stress nên việc có thêm một câu lạc bộ có thể cùng vui, cùng phát triển chút ít khả năng nghệ thuật trong người mình và một nơi luôn là bến đỗ khi ở trường và có thể là cả quãng thời gian sau này của mình sẽ là một trong những quyết định đúng đắn nhất mà mình đã từng đưa ra. Mình nghĩ đó cũng là lí do chính khiến mình lần đầu tiên không khóc khi vào Sài Gòn trở lại ngay cả sau 1 thời gian dài thích nghi với cuộc sống ở quê nhà vì dịch. Mình chỉ tiếc một điều tại sao mình không vào câu lạc bộ này sớm hơn, mình sợ rằng mình sẽ ra trường trước các em ấy 1 năm sẽ không còn nhiều thời gian bên nhau nữa, mình buồn vì sắp bước sang năm 3 chắc chắn quỹ thời gian hoạt động sẽ không còn nhiều, mình sợ các em các bạn bước sang năm 2 năm 3 sẽ không còn nhiều thời gian cho nhau nữa, mình sợ những em những bạn học liên kết cũng phải xa nơi này sớm, mình sợ… Người ta có câu càng yêu nhiều bạn càng sợ mất nhiều hơn, tình yêu của mình với câu lạc bộ có thể bề ngoài mình thể hiện là một đứa hời hợt, nhưng mình biết rõ mình yêu nơi này nhường nào, và mình cảm nhận được tình yêu ấy ở các thành viên khác ở việc kể cả các anh chị đã ra trường nhiều năm rồi vẫn sẵn sàng quay về, vẫn sẵn sàng giúp đỡ đàn em hết sức có thể!

Mình biết câu lạc bộ mình còn non trẻ nên không thể tránh được những thiếu sót, nên mình vẫn luôn mong rằng tất cả mọi người vẫn luôn yêu thương nhau như vậy, đừng vì cái tôi quá lớn và làm đổ vỡ các mối quan hệ. 

Mình cũng có đôi lời nhắn nhủ đến tất cả các tổ chức khác rằng mình biết cái gì cũng sẽ có những mặt trái của nó, có thể sẽ có lúc chính bản thân mình là cội nguồn của những xung đột, những sự cãi vã,… tuy nhiên điều mình cần làm là sẵn sàng tha thứ và bỏ qua cho nhau, vì đó mãi mãi là một gia đình, và sứ mệnh của mỗi cá nhân là làm cho gia đình đó luôn chan hòa tình yêu thương và ngày càng vững mạnh. 

Không biết có ai ở ai giống mình không nhỉ, cũng fall in love với một câu lạc bộ và cũng vào trễ như mình?

Bài viết: Shine

Happy
Happy
0 %
Sad
Sad
0 %
Excited
Excited
0 %
Sleepy
Sleepy
0 %
Angry
Angry
0 %
Surprise
Surprise
0 %
Categories: SOU2FTU