Tegami

Tegami

Published by quockhanhnews on

0 0
Read Time:4 Minute, 57 Second

Là Thương thương ngoại cảnh hay thương thương ngoại cảnh, không quan trọng! Cảnh Ngoại thương, cảnh vật, gi gỉ gì gi cảnh gì trên thế giới này cũng được, miễn chúng không còn đáng thương.

Ở một vùng quê nọ, có một cô bé kháu khỉnh được sinh ra, là minh chứng cho cuộc tình giữa thiếu-nữ-xinh-đẹp-nhất và chàng-trai-tài-giỏi-nhất chan chứa tình thương mến thương. Cô bé là kết tinh của tình yêu đôi lứa viên mãn và vẹn tròn nên cả hai cha mẹ đã quyết định lấy chữ “Thương” đặt tên cô bé. Chẳng may thay, cha mẹ mất sớm, Thương vừa kịp ra dáng thiếu nữ đã phải một mình bươn chải cuộc sống trên một khu rừng xa xôi. 

Ngày qua ngày, nàng săn bắt thú rừng và hái lượm trái cây để tự nuôi sống bản thân. Muông thú trong rừng, từ loài chim sơn ca đến đại bàng dũng mãnh, từ hổ beo, rắn lục đến cụ cóc nghiến răng gọi mưa, không gì là nàng không thuần phục được. Cả loài dương xỉ, loài bạch cúc ở tận những vùng rừng sâu thẳm, nàng cũng đều đã mê mẩn trên đôi tay rám nắng mà khỏe khoắn vô cùng. Thỉnh thoảng, nàng vẫn mang những thứ kiếm được để đổi lấy lương thực và một số vật dụng khác với người dân sống ở ngôi làng ngay chân núi. Dân làng mừng rỡ, họ hồ hởi đón cô với những của ngon vật lạ lần đầu được thấy trên đời.

Một ngày nọ, cô lại xách cung đi săn như thường lệ. Từ sáng sớm đến tối mịt, nàng băng qua mọi khu rừng, truy đến từng ngóc ngách, tay cung đã sẵn sàng nhưng lại không thấy một con thú nào béo bở, những trái cây cô hái được cũng trở nên hiếm hoi. Ngày thứ hai, thứ ba, rồi đến thứ mười… sự cố gắng không được đền đáp cứ liên tục lặp lại. Đói quá, tủi thân quá, lại chỉ có một mình, cô ôm mặt ngồi khóc.

Lúc bấy giờ, Bụt hiện lên và hỏi: 

Làm sao con khóc?

– Con không thể tìm thấy thú rừng và trái cây nữa. Người dân kháo nhau rằng muông thú đã di cư, cây cối đã trở nên cằn cỗi, thời tiết cũng thật thất thường.  

Vậy hả? Đừng khóc nữa, ta đi đây!

Nói rồi Bụt bỏ đi. Nghĩ đoạn đến cả Bụt cũng hết cách, nàng như thả mình rơi vào hố sâu của tuyệt vọng. Những giọt nước mắt dào dạt tuôn như con thác trên núi cao, xối xả xô vào những bồ đất cứng nơi cô gối đầu bất lực. Sinh mạng của một người 10 ngày không có gì bỏ vào bụng yếu ớt đến đáng thương. 

Nước mắt chảy thành dòng đến ngày thứ 13, tại nơi ấy, một mầm non nhú lên mạnh mẽ rồi đơm hoa kết trái ngọt. Thương vô cùng kinh ngạc. Màu xanh này khiến đôi mắt lờ đờ bỗng dưng tỉnh rụi, trái ngọt trên cây bơm vào thể xác cô một sinh lực thật diệu kỳ. Tựa như vừa được hồi sinh lại khát khao vươn mình trỗi dậy, Thương nghĩ về mẹ cha, nghĩ về sự yếu đuối và dễ dàng khuất phục trước nghịch cảnh của bản thân mà ngao ngán.

Không thể được” – cô lắc đầu nguầy nguậy. 

Những cái lắc đầu khiến mắt cô rơi vào mơ màng, thoáng bên tai dưới mái tóc dài rũ chẳng rõ từ đâu lại văng vẳng tiếng Bụt: “Con hãy nghĩ về những việc đã làm trong quá khứ, rồi tự tìm ra việc phải làm trong tương lai.”

Mấy lời ấy như một chiếc đòn bẩy hất suy nghĩ của cô trở về với chuỗi ngày sống bằng việc săn bắt hái lượm. “Ở phía này, nơi anh bạn khỉ leo thoăn thoắt trên những tầng cây cao, ta lại chính tay chặt phá chúng để ngắm nhìn cho rõ ánh mặt trời, để những ngọn gió đến từ trời cao tự do lùa vào mặt. Còn đằng kia, nơi có một dòng suối róc rách chảy, ngày ngày đem lại cá tôm ngon lành, ta lại chẳng tiếc thương gìn giữ. Ánh nắng ngày càng gắt và gió luôn đến cùng khí bụi, muông thú trong rừng cũng rời bỏ ta mà đi. Ta đã ngược đãi cỏ cây, sông nước, đây ắt hẳn là hình phạt mẹ thiên nhiên dùng để trừng trị ta.

Dằn vặt quá, Thương bắt đầu hành trình mới bằng những hành động nhỏ: mỗi ngày trồng một cây, vun đất và chờ ngày chúng lớn. Hạt mầm lớn lên nhờ nước mắt của Thương, sau một thời gian lớn nhanh như thổi đã cho ra trái hình tròn, ruột đỏ, vỏ vàng, mọng nước, ăn vào ngọt thanh mà khó quên. Dân làng truyền tai nhau về loại quả lạ, người ta cũng nô nức trồng cây để đổi lấy cơ hội được Thương cho thưởng thức trái lành. Khu rừng được phủ xanh nhanh chóng, muông thú cũng ồ ạt kéo về. Bầu không khí trở nên trong lành biết bao.

Sau này, Thương đã quyết định thi vào trường Đại học có tên mình trong tên trường, cố gắng học hỏi và trau dồi nhiều kỹ năng. Nàng còn khéo léo sử dụng các công cụ truyền thông để cùng lan tỏa những câu chuyện và thông điệp để bảo vệ môi trường. Nàng luôn mang trong mình một nguồn năng lượng tích cực và triết lý sống “Nếu chúng ta sinh ra bởi tình thương, hãy đối xử với muôn loài bằng tình thương. Hãy thương ngoại cảnh để ngoại cảnh thương mình”.

Bài viết: Nguyễn Thị Ánh Nguyệt, Triệu Thị Yến Vy

Happy
Happy
0 %
Sad
Sad
0 %
Excited
Excited
0 %
Sleepy
Sleepy
0 %
Angry
Angry
0 %
Surprise
Surprise
0 %
Categories: SOU2FTU