Việt Nam trong tôi

Việt Nam trong tôi

Published by ftunews2 on

0 0
Read Time:3 Minute, 21 Second

 Nếu nhìn một cách chân thật vào cuộc sống ở việt nam thì cuộc sống của người dân vẫn còn nhiều khó khăn như cơ sở vật chất chưa phát triển , tri thức của người dân chưa cao , …. hay còn hằng hà sa số những thứ mà Việt Nam còn cần sửa chữa và tiếp tục phát triển . Nhưng tại sao một đất nước mà còn nhiều khó khăn như vậy lại được lọt vào top 5 quốc gia hạnh phúc nhất thế giới ?

 Theo tôi thì một đất nước mà người dân nơi đó cảm thấy hạnh phúc không nhất thiết phải cần có nền kinh tế phát triển vượt bậc hay cuộc sống được hiện đại hoá một cách tối đa . Hạnh phúc chưa bao giờ dựa trên những giá trị vật chất đó cả . Và ở đất nước hình chữ S này , hạnh phúc với tôi là khi người phụ nữ bán nước sâm bên lề đường mỉm cười đưa tôi chiếc áo mưa của bà trong cơn mưa sài gòn tầm tã , hay khi tôi mồ hôi nhễ nhãi đạp xe lên cầu , một chú xe ôm sẽ phụ tôi đẩy xe lên dốc cầu , người việt cứ vô tư cười như thế rồi lại vô tư giúp đỡ mọi người hết sức mình . Hạnh phúc len lỏi khắp mọi ngõ nghách nhỏ bé của việt nam . Hạnh phúc có khi là bà ngoại tôi kiên trì đến bướng bỉnh ngồi đợi đến khi tất cả mọi người trong nhà có mặt mới chịu ăn cơm rồi yên lặng ngồi nghe mọi người hoặc than phiền hoặc vui vẻ kể cho bà về một ngày của mình . Hạnh phúc cũng là khi hàng xóm đưa đồ ăn hay rau củ nhà mình trồng được cho nhau mà không cần nhận lại .

 Khi tâm hồn và cả thể xác tôi mệt mỏi , tôi chẳng cần đi đâu xa . Tôi chỉ cần ra quán cà phê bệt ở lề đường mà chúng ta có thể nhìn thấy ở mọi nơi của việt nam . Mua một ly cà phê rồi ngồi lắng nghe những câu chuyện của những con người xa lạ mà cũng vô cùng thân thuộc , có thể là bác bán hàng rong có chất giọng đặc chất miền trung đang trò chuyện cùng khách , bác kể với khách những câu chuyện của mình nhưng luôn luôn là những câu chuyện có chút trào phúng và hài hước , bác chẳng bao giờ chịu kể về chuyện gia đình mình hay vì sao mà bác phải vào sài gòn bán hàng rong cả . Có hỏi thì bác cũng chỉ cười thật hiền rồi bảo chuyện vui thì mới nói chứ chuyện không vui nói làm chi , mọi người cũng có đủ chuyện buồn rồi . Đằng sau tính cách vô tư , hiếu khách là một sự tinh tế và tế nhị được lắp đi bằng vẻ ngoài thô ráp và chân chất . Có lần tôi đi xe ôm qua gò vấp , chở đến nơi mới nhận ra tôi quên mang tiền , chú nhìn tôi rồi cười xoà ” vậy hôm sau trả hén ” tôi ngập ngừng hỏi chú không sợ tôi không trả tiền rồi trốn luôn hả . Chú nói quan trọng là giúp đỡ người ta lúc này chứ cứ quá quan trọng tiền bạc thì mất hết tình người . Tôi nghe mà cứ thấy trong lòng sao mà thương quá những con người hiền lành này , tiền họ kiếm ra chẳng bao nhiêu nhưng chính tinh thần luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác đem lại cho họ sự thanh thản và bình an trong tâm hồn . Và chắc là họ cũng nhận ra điều này , nên họ cứ thầm lặng truyền lại , chỉ dạy cho con cháu đức tính vô cùng tốt đẹp này .

 Ai cũng có một khái niệm khác nhau về hạnh phúc . Nhưng với tôi nói Việt Nam là một quốc gia hạnh phúc thì không ngoa một chút nào.

Nguyễn Vương Ngọc Ánh

Happy
Happy
0 %
Sad
Sad
0 %
Excited
Excited
0 %
Sleepy
Sleepy
0 %
Angry
Angry
0 %
Surprise
Surprise
0 %
Categories: IYE