0 0

Trần thế (Nguyễn Ngọc Tư)

Ba tháng, cũng có thể lâu hơn, mình không đọc báo. Mình coi như đó là cuộc… cách mạng, như bốn năm trước mình cai… tivi.

Nghĩ là mình cũng qua được thôi, dù trước đó buổi sáng chưa cầm tờ báo như thể ngày vẫn chưa mở, như một thứ không khí để thở. Và buổi sáng hôm đó, khi ghé qua quán càphê mà bọn mình hay ngồi, cậu nhóc bán báo quen chưng hửng mếu máo than mất mối rồi khi thấy mình khoả tay, lắc đầu từ chối.