Truyện ngắn
Bầu trời hơi béo (Vũ Lập Nhật)
46kg. Đó là thể trọng hiện tại của cô. Cô lại sụt mất 1kg so với tháng trước.
Bầu trời thì mập
Mà em thì ốm
Khi nhìn đường đi rụt rè của kim chỉ trên bàn cân trước lúc dừng lại hẳn ở con số 46, cô đã nghĩ ra cái ý đó. Có thể nó sẽ thành một bài thơ. Nhưng dường như thể trọng của hai đối tượng này có vẻ không liên quan đến nhau? Vẫn biết rằng thơ không cần sự hợp lý nhưng cô đã quen trước khi viết cần phải xác định tâm thế của mình. Cô đang viết để tìm một sự hợp lý hay bất hợp lý? Đôi khi giữa sự hợp lý và bất hợp lý thật ra không có nhiều khác biệt. Cũng giống như các con số trên bàn cân này và cách người ta cân đo đong đếm mọi thứ. Cô tưởng tượng hợp lý là số 45, bất hợp lý là số 46. Cho dù cây kim chỉ ở lằn vạch 45,8 người ta vẫn thường hay làm tròn lên là 46. Tương tự như vậy, nếu nó ở vị trí 45,3 thì sẽ bị làm tròn xuống là 45. Không gọi chính xác tên sự vật, điều này có thật sự quan trọng không? Ban nãy, cân nặng của cô thật sự là 46 hay chỉ là các con số dao động trong khoảng từ 45,8 đến 46,3? Cô không thể nhớ được cho dù việc ấy chỉ mới xảy ra cách đây vài phút. Có lẽ vì mấy phút trước, cô đã nghĩ là 46 hay không cũng chẳng quan trọng. Bây giờ, nếu đã nghĩ việc này quan trọng, cô chỉ việc cân lại và xem kỹ các con số. Nhưng ngay cả việc đơn giản như thế, lúc này cô cũng không còn muốn thực hiện nữa.
Như vậy, cứ xem như cô cân nặng 46kg.
Cô là một cá thể bất hợp lý (đó là kết luận đơn thuần dựa trên ví dụ cô đã tưởng tượng).
Bài toán đã được giải. Nếu cô là một cá thể bất hợp lý, thế thì cô sẽ triển khai ý tưởng này theo dạng hợp lý.
Bầu trời thì mập
Mà em thì ốm
Em – 46kg
Bầu trời – bao nhiêu kg?
Minh họa: Nguyễn Ngọc Thuần.