Truyện ngắn
[Truyện ngắn] Như tháng Ba… (Ý Nhiên)
Tháng Ba
Tôi đi xe bus. Chiếc xe máy tội nghiệp bị tôi bỏ quên ở góc nhà, có lẽ nó giận tôi lắm. Biết sao được, những ngày này, tôi đâm ra sợ cái cảm giác phải chạy xe một mình cả quãng đường dài tới trường, sợ một mình cô độc thì những hình ảnh, những kí ức lại hiện về… và đau nhói. Biết sao được, tháng Ba lúc nào cũng nắng nóng và ngột ngạt, khiến một con bé như tôi trở nên khô khan và mệt mỏi với tất cả mọi cảm xúc – kể cả đó là yêu thương.
Tôi không nghe Avril Lavigne nữa. Tôi chuyển qua cái Rock ồn ào và đầy triết lí của Bon Jovi.
Tôi để invisible mỗi khi online. Không còn available với bất kì một ai nữa, kể cả Nguyên.
Tôi đã thay đổi mọi thói quen ở hiện tại. Có cảm giác rằng, một khi cái mới đến, cái cũ sẽ tự động ra đi mà không hề khiến con người ta phải cảm thấy trống trải và mất mát.
Nhưng kí ức của tôi thì không vậy. Mọi thứ cũ kĩ ra đi chỉ càng lúc càng tô đậm trong tôi những gì đã qua, và cả những gì còn vương vấn đâu đây.
Tình cảm con người – lạ thật – chưa bao giờ có thể là một thói quen dễ dàng để từ bỏ.
Tình cảm con người chưa bao giờ có thể là một thói quen dễ dàng để từ bỏ…