0 0

Trôi đâu rồi cánh diều tuổi thơ tôi? (Hữu Anh)

Chiều ngang qua đồng, thấy chấp chới cánh diều trên nền trời thẫm xanh thoảng gió. Vài ba đứa trẻ mình trần đuổi nhau trên những cánh đồng mới gặt chỉ còn trơ gốc rạ, miệng í ới: “Gió lên kìa, thả dây ra nhanh coi, mậy!”. Tôi dừng lại bên hàng dừa ngày xưa vẫn thường hay nghỉ chân mỗi trưa đem cơm ra đồng cho nội, cái hàng dừa mà nay chỉ lèo tèo mấy tàu lá khô ngoe nguẩy trong gió chiều tơi bời, xơ xác. Ra đã đến mùa diều rồi đấy ư? Sao bỗng thấy tuổi thơ tôi như đang ở đâu đó quanh đây, rất gần…