Một hôm nhà bác học hoảng hốt phát hiện cửa lồng chuột mở toang và bầy mười hai con chuột không còn nằm ở đó. Trong đó có bốn chuột cái và tám chuột đực. Chúng được cấy thêm một loại tế bào hình nón cảm thụ được sắc tố đỏ với mật độ phân bổ cao gấp ba lần bình thường. Vậy là thế hệ chuột siêu hạng không còn bị mù màu với thị giác đẳng cấp tinh vi đã ra đời. (Chuột bình thường chỉ nhìn thấy lờ mờ ánh sáng xanh lá cây và xanh da trời, không nhìn thấy ánh sáng đỏ). Vậy là chỉ có một lỗi be bé về thị giác được vá lại hoàn chỉnh, các nhà khoa học đang đo lường mức độ thiệt hại của sự xổng chuồng kia. Ước tính không nguy hiểm nhưng cũng tiềm ẩn những hiểm họa không lường được.
Các nhà bác học bị đem ra truy cứu trách nhiệm phải đóng kín cửa một tuần trong phòng làm việc của mình để tính toán kết quả thiệt hại. Cuối cùng họ thở phào nhẹ nhõm vì bọn chuột biến đổi gene chỉ có khả năng sống sót thấp hơn bình thường với vòng đời Ba tháng, tất cả chúng đều bị mất khả năng sinh sản.
Phù, vậy là Bọn chuột với thị giác tinh cường sẽ có một cuộc dạo chơi Ba tháng.
…
Nhân gian quan niệm:
Mọi tình yêu đều bắt nguồn từ Đôi Mắt.
…
– Tiểu đội Chuột siêu hạng điểm số báo cáooooo. Chuột Cả dõng dạc hô to:
– Hai chit chit…
– Ba chit chit…
– Bốn chit chit…
– …n chit chit
– Mười Hai Chít Chít … Báo cáo Đủ! Chít Chít.
Chuột cả nhìn tiểu đội với đôi mắt long lanh thống thiết, lần đầu tiên trong đời nó nhìn thấy đồng loại rõ mồn một và gần gũi đến vậy. Chuột cả khịt mũi xúc động và rướn cổ lên nói to:
– Chúng ta là thế hệ chuột siêu hạng, may mắn được trời ban cho thị giác tinh vi hơn cả loài người. Chính là thứ mà tổ tiên chúng ta thèm khát. Từ đây, mọi sắc tố của trần gian đều sẽ được nằm gọn trong đôi mắt, tiểu đội ta sẽ chu du khắp thiên hạ, ngắm mảnh trăng cô tịch và mặt trời đỏ hỏn lặn về phía Tây khi ngày tạnh.…Chít Chít.
Cả tiểu đội khịt mũi xúc động, chúng mơ màng nghĩ đến ánh sáng thần tiên và hoang lạc trên đỉnh Kỳ Vân Bằng lăng nở tím trời tháng sáu…
Đêm đó là lần đầu tiên chúng nó yêu nhau say đắm không có sự dòm ngó tọc mạch của con người.
Mười một và Mười hai dắt nhau chạy ra ngoài trời, chúng ngửa mặt nhìn lên cao và vầng trăng rọi những dặm bông bụt lập lòe sắc đỏ. Sắc đỏ, là một màu sắc kì diệu đập vào tim chúng một cảm xúc mặn mòi khó tả, đêm quen thuộc kéo ra dài hơn và sâu hơn. Lần đầu tiên chúng biết đến sự bùng cháy.
Mười hai thì thầm vào tai Mười Một câu gì đó rồi chúng ngây người nín lặng, có những sự im lặng bắt nguồn từ một cõi xa xăm vô tận… Hình như tiếng yêu cũng xuất phát từ nơi hư vô và vọng vào hư vô…
Cả và Tám kéo nhau ra một quả đồi xanh lồng lộng gió, trăng vẫn lẳng lơ trên đỉnh đầu…
– Mình có biết lần đầu tiên em thấy mình dõng dạc, uy nghiêm và rạng ngời đến thế. Mình đứng giữa đám đông và hô to trong sự xúc động. Lần đầu tiên nhìn rõ người yêu mồn một trước mắt, em ngỡ như mình chạm phải cõi nào đó, không phải là cõi trần… Tám rươm rướm nói.
Cả kéo Tám vào lòng và hai đứa ngắm nhìn ra xa những vạt mây mù bám lấy đỉnh núi. Tình yêu, là một làn khói mong manh mờ ảo mà quấn quit ma mị. Một vỏ lon coca méo mó ánh lên sắc đỏ nhoèn nhoẹt.
Lần đầu tiên ra khỏi phòng thí nghiệm và nếm trải mùi đời.
Bọn chúng tận hưởng những cái lần đầu tiên từ đêm cho đến khi ngày ló dạng. Say sưa và mộng ảo.
Sáng ra, người ta thấy xác mười hai con chuột nằm mỉm cười trong hoan hỉ. Người ta ghê tởm như thấy một điềm gỡ treo lủng lẳng trên đầu, họ nghĩ ngay đến sự biến động của khí hậu, tai ương động đất, sóng thần, nổ lò hạt nhân gần đây dẫn đến trời đất đảo lộn, âm dương không cân bằng, nên sinh lý muôn loài bất ổn.
Mười hai con chuột bị ung thư Mắt. Các nhà khoa học biết chúng không thể qua khỏi một đêm khi ánh ngày ló dạng.
Chỉ ít ai biết rằng chúng đã thấy thiên đường như thế nào…
Thanh Tâm