(FTUNEWS) – Ta thấy anh thẫn thờ giữa phố đông, phố bụi và phố ngầu, tay vò đầu, lòng nặng trĩu, miệng lẩm bẩm rủa đời, không yêu, đời có thôi lãng đãng..
Ta thấy anh loanh quanh quán cóc, café giọt nhạt, trà loãng, chuyện mẹ gì mà trò hoài không hết, mồm vưỡn rủa, làm quái nào mà đời bớt được vui…nhẩy đời..
Ta thấy anh chộn rộn ngày cưới, miệng cười, cô dâu xiêm váy, nhẫn đeo tay, giả vờ trốn khỏi nhà chồng, miệng cười tủm tỉm, bước chân líu ríu…
Ta thấy anh qua thời trai trẻ, hết yêu đương mộng tưởng vẩn vơ, hết rã rời đợi chờ mòn mỏi, bỗng trở lòng lạc nhịp “yêu ư?”, có gì xa xỉ…đâu nhỉ…
Ta thấy anh giật mình trong đêm thâu, tóc ngã hoa râm, khẽ khàng hôn trán vợ, mưa tạnh rồi, có loài chim nào mỏi cánh không quay về tổ, dù có lúc nghìn dặm sải dài trong giông bão…
Ta thấy anh vẫn trán mịn, da căng, hào quang sáng lạn, kiếp gần gánh xong, đời ngắn ngủn, lẻ tẻ, sao phung phí những năm tháng gãy gánh chùn chân…
Ta thấy ta nằm dài trong tiếng nhạc, thinh lặng, chiều chuộng, khịt mũi đánh hơi, mùi người nào khiến đời ta nhức nhối…hay mùi lá khô đốt trong chiều thu của nhà bên ám hơi trong kí ức…hay tro tàn, cuốn phim bốc cháy trải dài trong nắng gắt…nốt ruồi đuôi mắt…khói thuốc say.
Ta thấy ta ngoằn nghoèo trong những góc phố, tay lạnh, tuổi đếm hết mười bàn tay, vẫn chưa thấy con đường nào dài hơn nỗi nhớ.
Ta thấy ta một mình, tay vẫn lạnh, rót chén mãi, vẫn không say.
Thanh Tâm
- Ôi miền Trung, ‘gừng cay muối mặn’… (Đức Toàn)
- Một chiều (Thanh Tâm)
- Tiểu đội chuột siêu hạng (Thanh Tâm)